Những người hay gây phiền-não nhất trên trang với Chó Sói, đó thường là các bạn trẻ từ 28-32 tuổi.
Bởi vì, đối với người bình thường, đây là độ tuổi các bạn bắt đầu đạt được một số thành công nhất định. Vừa lên chức quản lý, mới mua nhà, đang tậu xe, ký hợp đồng lớn, lập gia đình, sinh con…các bạn cũng bắt đầu có kinh nghiệm nhất định, dù là về cuộc sống, hay là về ngành nghề các bạn đang làm việc.
Nên, các bạn tưởng rằng các bạn đã “nhìn thấu hồng trần”. Các bạn nghĩ các bạn đã biết hết bản chất cuộc sống, và cách làm đang đem lại thành công cho các bạn chính là cách làm đúng đắn nhất, nên làm nhất trong đời!
Thật không may, sự thật rốt cuộc lại khác.
Bởi vì, đó không phải là cách nghĩ của những người trưởng thành.
Khi bạn trưởng thành [hơn], bạn sẽ nhận ra, có rất nhiều cách đúng trên đời. Cách của bạn có thể đúng với bạn, nhưng không đúng với người khác. Bạn biết thế giới không chỉ có đúng-sai, nó còn có đúng-đúng. Bạn sẽ hiểu “hồng trần”, theo kiểu có rất nhiều “hồng trần” khác xung quanh bạn, và bạn luôn phải học hỏi từ đó.
Khi bạn trưởng thành [hơn], bạn sẽ nhận ra, kinh nghiệm của bạn có thể đúng hôm nay, vì nó đã đúng hơn mấy chục năm cuộc đời, nhưng có thể sai vào ngày mai. Thậm chí đã sai vào ngay hôm nay. Bạn sẽ không “dán nhãn” những kinh nghiệm sống của bạn, theo kiểu “nhà nước là vậy”, “dân kinh doanh là vậy”, “phụ huynh là vậy”, hay thậm chí “Gen Y, Gen Z… là vậy”, chỉ bởi vì bạn làm việc được với một số quan chức nhà nước, hay một số phụ huynh, hay một số nhân viên, hoặc một số đồng nghiệp. Bạn nhận ra, kinh nghiệm là thứ không phải lúc nào cũng hữu dụng. Nó có thể [đã từng] hữu dụng, nhưng cũng là thứ có thể giết-chết bạn, nếu bạn không thay đổi.
Thế nên, trưởng thành hơn, nghĩa là đầu óc luôn rộng mở, và ngày càng rộng mở hơn. Chó Sói hay nói với mọi người, theo thời gian, chỉ có hai dạng người-già: Dạng người càng già càng thông thái, càng mong muốn học hỏi nhiều hơn. Thường xuyên kiểm tra những điều mình đã biết, sâu sắc hơn nữa, và không ngừng học thêm cái mới.
Dạng người còn lại, là càng già càng “lầy”. Càng giỏi biện hộ, càng nhiều lý do. Càng thoái thác trách nhiệm cá nhân, trì trệ, và khi có vấn đề gì đó xảy ra, sẽ lấy tuổi tác ra để nói. Luôn cho rằng mình đã sống đủ, đã nhìn thấy hết, và cho rằng kinh nghiệm của mình là đúng nhất. Nếu không, thì cũng là do mình già rồi, nên thay đổi không còn kịp nữa. Luôn cho rằng tuổi tác chính là chỉ số cho sự khôn ngoan, mà không hiểu được rằng, có những người [tức chính họ], chỉ già đi, chứ không khôn ngoan lên chút nào.
Dạng một, mới là người trưởng thành. Như Chó Sói đã từng viết [tại chương 37 quyển 1], trưởng thành là một cuộc hành trình dài không có điểm dừng, và bạn không được phép dừng. Hãy dùng tất cả ý chí, niềm tin, nỗ lực, sự bền bỉ, tất cả khả năng và nghị lực của bạn, để trưởng thành hơn.
Còn lại, thì chỉ là chớm trưởng thành. Dùng chút ít phần kinh nghiệm có được từ thế giới nhỏ bé của mình, để định hình thế giới bao la rộng lớn ngoài kia phải sống theo ý mình, rốt cuộc chẳng học thêm được gì, mà chỉ già thêm mỗi năm. Sức khoẻ đã yếu, đầu óc tư duy còn tệ hơn.
Chó Sói hy vọng bạn không chỉ “chớm”, rồi dừng lại. Chó Sói hy vọng sẽ luôn gặp được phiên bản trưởng thành của các bạn!
#camnangchosoi #kinhnghiemdilam