Đối với một số người, thì cho dù họ “chạy đi” hay “chạy lại”, bạn vẫn nên (phải) đánh, hoặc ít nhất là đánh để họ không chạy về phía bạn. Bởi vì, trong rất nhiều trường hợp, bạn không thể cam đoan được rằng họ đã thực sự thay đổi, đã “trả giá” đầy đủ, hoặc đã học được trọn vẹn bài học mà họ cần học hay chưa.
Dù mọi người tỏ vẻ ăn năn hối lỗi, thì việc tha thứ cho ai đó một cách qua-loa, không kiểm chứng đầy đủ, chỉ làm tăng thêm cơ hội để người khác gây tổn thương cho bạn, thêm một lần nữa. Mà lần này, tới phiên bạn phải học bài học về sự tha thứ [dễ dãi] của mình, nhưng trong một trạng thái tồi-tệ [và bạn cảm giác mình ngu-ngốc] hơn.
Bạn, hay bất kì một ai, chỉ nên tha thứ cho người khác, hay cho chính mình, khi đã học được đầy đủ bài học, từ sai lầm, và trả giá đầy đủ, cho sai lầm. Để bước tiếp. Đừng biến mình, hay ai đó, thành “bia đỡ đạn”.
#camnangchosoi #kinhnghiemcuocsong #congsochuyennghiep