Nếu bạn đã từng đi làm, bạn sẽ nghe được câu chuyện như thế này: Ứng viên phàn nàn nhà tuyển dụng bắt ứng viên chờ đợi, rồi phỏng vấn xong không có phản hồi gì, thái độ hết sức trịch thượng. Nhà tuyển dụng thì phàn nàn ứng viên thiếu chuyên nghiệp, có khi bỏ ngang buổi phỏng vấn không nói một lời, thậm chí đồng ý offer rồi lại không nhận việc, đến ngày đi làm thì không liên lạc được. Trong câu chuyện đó, ai cũng có phần đúng về mình.

Thế nhưng, sự thật thì như thế nào?

Đối với Chó Sói, sự thật nó như thế này:

Tuy nhà tuyển dụng không phải là mẹ thiên hạ, nhưng có tới 70% nhà tuyển dụng trên thị trường mang suy nghĩ này, và 80% trong số 70% này đến từ những công ty lớn. Chó Sói hay gọi đây là câu lạc bộ 7080.

Mọi người hay nhầm lẫn rằng các nhà tuyển dụng thuộc công ty lớn sẽ phản hồi nhanh chóng cho ứng viên, do họ chuyên nghiệp hơn. Thật ra, phản hồi nhanh không liên quan tới chuyên nghiệp, nó liên quan tới việc nhà tuyển dụng có tâm hay không. Câu lạc bộ 7080 đương nhiên không có tâm, càng lớn lại càng dễ quan liêu hơn, vì ứng viên xếp-hàng để được vào công ty họ mà.

Nhưng khổ một nỗi, là các ứng viên lại chỉ thích khoác lên mình bộ đồng phục của công ty lớn. Họ lờ đi các công ty nhỏ, thậm chí bỏ buổi phỏng vấn không nói lời nào, để chờ đợi đầu quân vào các công ty lớn. Họ phải chịu đựng thái độ trịch thượng, quan liêu từ câu lạc bộ 7080, rồi tự bần thần, sao công ty lớn lại làm ăn thiếu chuyên nghiệp như vậy?!

Trong khi đó, các công ty nhỏ mới là lực lượng tuyển dụng có tâm hơn nhiều: họ phản hồi nhanh hơn, thậm chí khi có ứng viên bỏ ngang phỏng vấn, họ còn gọi lại hỏi tình hình, rồi cho thêm một cơ hội.

Với nguồn ứng viên hữu hạn, những nhà tuyển dụng từ các công ty nhỏ phải càng có tâm hơn, bất chấp thái độ của ứng viên, để hy vọng kéo được người về, giúp họ hoàn thành công việc. Nhưng họ luôn ghi nhớ những lần bất chấp ấy. Thế là, khi công ty họ lớn mạnh hơn, phát triển hơn, họ bắt đầu bớt có tâm lại, và nhiều người, một cách tự nhiên, gia nhập câu lạc bộ 7080. Họ không muốn phải khổ sở vì ứng viên nữa.

Cái vòng luẩn quẩn này kết thúc khi nào?

Đối với Chó Sói, đây là câu chuyện không bao giờ có hồi kết. Nó giống như chuyện mẹ chồng- nàng dâu. Bạn không thể làm gì mẹ chồng bạn, hoặc bạn không thể trông mong gì ở con dâu bạn. Bạn chỉ có thể xác định mình muốn thành kiểu mẹ chồng gì, hoặc kiểu con dâu nào.

Tất nhiên, cho dù bạn có là mẹ chồng tốt nhất thế giới, thì nếu bạn vớ phải con dâu quá tồi, câu chuyện cũng không bao giờ kết thúc có hậu. Tương tự theo chiều ngược lại.

Nếu không kết thúc được, có cách nào giảm bớt câu chuyện này không?

Có chứ, khi nền giáo dục và văn hóa của đất nước này tiến bộ (tức ý thức mọi người đều nâng cao). Nó sẽ xảy ra chứ (hy vọng vậy), nhưng còn khá xa vời.

Vậy bạn có thể làm gì?

Nhắc lại, bạn chỉ có thể xác định mình muốn thành kiểu mẹ chồng gì, hoặc kiểu con dâu nào. Vậy thôi.

Author

Write A Comment