Như đã đề cập hôm trước, “nhìn người” chính là kỹ năng quan trọng nhất của lãnh đạo. Sự thành bại của doanh nghiệp, phụ thuộc vào việc nhìn ra ai nên làm việc gì. Như Chó Sói có nói với các bạn chủ doanh nghiệp: Tỷ lệ 95%, hoặc cao hơn [tuỳ khảo sát], những doanh nghiệp thất bại sau khi thành lập, theo các bạn, là do họ không có nhiều ý tưởng và chiến lược kinh doanh, hay do họ thất bại trong việc chọn người để thực thi chiến lược và ý tưởng kinh doanh đó?!

Tất nhiên, có nhiều doanh nghiệp dễ chết từ trong “trứng nước”. Vì người chủ doanh nghiệp đã rất tệ trong kỹ năng quan trọng đầu tiên mà chúng ta nói đến ở đây: “Nhìn người”.

Nhìn người là làm gì?

Hay để Chó Sói hỏi lại, một cách chính xác hơn:

Bản chất của kỹ năng [việc] nhìn người, là làm gì?

Như bạn có thể hình dung, rất nhiều nhà quản lý và điều hành cấp cao cũng đang đối mặt với câu hỏi này, từ hoặc không phải từ Chó Sói. Vậy, đâu là đáp án chính xác cho câu hỏi [có-vẻ] khó nhằn này?

Bạn chọn người cho một công việc như thế nào?

Và đặc biệt, nếu bạn là chủ doanh nghiệp, bạn chọn người cho một công việc như thế nào, khi bạn không hề có chuyên môn trong công việc đó?

Bạn không trả lời được?

Hoặc câu trả lời của bạn, là bạn chọn người dựa trên trực giác?

Chúc mừng bạn (!). Giờ chắc bạn đã hiểu, cái tỷ lệ 95% [hoặc hơn] mà Chó Sói đã nhắc đến về tỷ lệ doanh nghiệp thất bại, nó xuất phát từ đâu ra.

Không phải Chó Sói không biết về một số người có trực giác rất tốt trong việc nhìn người, nhưng tỷ lệ dân số sở hữu khả năng đặc biệt này, đâu đó chắc khoảng 1%. Và việc bạn tự nhận mình thành người-đặc-biệt khi chọn người cộng tác [hay nhân viên] làm việc cho mình, trên cương vị quản lý và điều hành cấp cao, nó thật sự không khôn ngoan một chút nào cả.

Cách khôn ngoan hơn là gì?

Cách khôn ngoan hơn, đương nhiên là tìm ra bản chất của việc nhìn người. Mặc dù bản chất của việc nhìn người vốn dĩ đơn giản, nó lại không hề dễ dàng để thuần thục về mặt kỹ năng.

Kỹ năng nhìn người được định hình dựa trên hai yếu tố chính, đó là: “Phân tích” (Analyzing) và “Thử nghiệm” (Testing).

Phân tích, tức tìm ra động cơ, mức độ yêu thích và [trục] nhu cầu ưu tiên của một người, thông qua quan sát hành vi của họ.

Để làm được điều này, đầu tiên, đương nhiên là bạn phải chịu khó [học] quan sát. Ngôn ngữ cơ thể là một thứ rất tốt, vì mọi người thường có xu hướng che giấu sự thật bằng lời nói. Quan trọng nhất, vẫn là phải để ý quan sát mọi người, để tìm ra sự khác biệt trong lời nói và hành vi của họ.

Điều đáng tiếc, là cùng một lời nói, và hành vi, có người suy ra rất nhiều thứ, nhưng có người không suy ra [tức không thấy] được gì.

Tại sao lại có tình trạng này?

(Còn tiếp)

#camnangdilam #yeudancongso #kinhnghiemdilam

Author

Write A Comment