Đôi lúc, vì quá yêu thương, quá quan tâm, người ta thường tự cho mình luôn cái quyền suy đoán, cái quyền định đoạt cái gì là tốt nhất cho người khác.
Mục đích, tuy không có gì không tốt, nhưng việc làm, đã được tiến hành theo một cách không đúng đắn.
Có những việc không cần nói cũng hiểu, có những việc nhất thiết phải nói ra và, có những việc, tuyệt đối phải trao đổi với người khác.
Dù bạn là ai, bạn giỏi giang đến đâu, hãy tránh can thiệp vào cuộc đời của mọi người. Mỗi lần dự định làm như vậy, dù đó là con cái, vợ chồng hay bạn bè… nhất thiết phải hỏi họ, rằng mình nên can thiệp theo cách nào, và họ có cần mình can thiệp không.
Bạn kiên quyết can thiệp thô bạo, bất chấp ý kiến của người khác?
Dù động cơ tốt đến đâu, bất chấp can thiệp vào cuộc sống của người khác mà không hỏi ý kiến của họ đều dẫn đến những cái giá phải trả, thường vô cùng nặng nề. Có những thứ bạn sẵn sàng chịu trách nhiệm, nhưng người ta vốn không định đưa cho bạn chịu trách nhiệm như vậy.
Đó, thường là “nghiệp” của bạn. Chứ không phải “quả” ngọt. Vì lạm quyền gần như không bao giờ mang lại trái gì ngọt.
#camnangchosoi #kinhnghiemdilam