Điều khó giữ nhất đối với những người trưởng thành, đó là sự nhiệt huyết. Trải qua bao nhiêu thăng trầm biến cố, sự nhiệt huyết vốn có bị va vấp cuộc đời làm mòn dần đi. Đến một ngày, người ta chỉ biết ngồi trong vòng tròn an toàn của mình, và không muốn bước ra ngoài nữa.
Khi bạn có thể là người duy nhất quan tâm đến phát triển bản thân, trong khi đội ngũ của bạn vẫn dậm chân tại chỗ…
Khi bạn có thể là người duy nhất kiên quyết giữ trung lập, trong khi mọi người đều tích cực phe phái chính trị công sở…
Khi bạn có thể là người duy nhất lên tiếng ngăn cản ý tưởng kỳ-dị của Sếp, trong khi tất cả mọi người đều hùa theo…
Khi bạn có thể là người duy nhất cống hiến vượt quá mức lương bổng được trả, trong khi những người còn lại thích “việc nhẹ lương cao”…
Khi bạn có thể là người duy nhất quan tâm đến đạo đức và văn hóa, trong khi những người còn lại chỉ quan tâm tới lợi ích…
Hãy nhớ…
Một giọt nước sạch không thể thay đổi được cả đại dương ô nhiễm. Nhưng cũng chính vì vậy, mà bản thân nó lại càng phải nhớ mình là một giọt nước sạch. Tương tự, bạn không cần thiết hành động để thay đổi thế giới, nhưng cũng đừng để thế giới từ từ khiến bạn biến chất.
Một người thiếu tự trọng sẽ đánh mất nhân cách. Một cộng đồng thiếu tự trọng sẽ đánh mất bản sắc. Một dân tộc thiếu tự trọng sẽ tất sớm diệt vong.
Đừng kiếm một người suốt ngày chỉ quan tâm tới bạn, hãy kiếm một người có thể quan tâm bạn nhiều nhất trong điều kiện thiếu thốn nhất của họ!
Cái mà những người trẻ thua kém những người trưởng thành, trong mọi thời đại, thường không nằm ở kiến thức, trí tuệ, đam mê, hay kỹ năng…mà nằm ở sự kiên nhẫn.
Kiên nhẫn nghĩa là khả năng kiềm chế cái tôi đang muốn bộc phát, đang muốn bùng nổ. Kiên nhẫn nghĩa là chuyển biến cảm xúc, phẳng lặng như mặt nước hồ.
Kiên nhẫn nghĩa là biết rõ mục đích của mình, và những việc cần làm để đạt được mục đích. Không lung lay, không lan man, không uất ức, không muộn phiền.
Chó Sói được một người bạn gửi link bộ phim truyền hình về kinh doanh, sau khi xem xong thì tâm đắc với hai suy nghĩ dưới đây, nên xin phép chia sẻ đến mọi người. Tất nhiên, không có điều gì là đúng tuyệt đối, nhưng Chó Sói tin nó đáng áp dụng cho phần lớn chuyện trong công sở hiện tại và sau này:
– Trưởng thành thì không có chuyện thích hay không thích làm, chỉ có chuyện nên hay không nên làm.
– Mâu thuẫn một cách kỳ lạ, nhưng đa phần mọi người lớn lên sẽ trở thành chính kiểu người mà khi trẻ mình rất ghét. Chính vì vậy, kiên trì sống là chính mình cũng là một nỗ lực rất đáng khen rồi.
Nhiều người hay nói: mình phải làm chuyện này, mình phải làm chuyện kia, như kiểu “mình chẳng có lựa chọn nào khác”. “Em phải làm vậy vì cha mẹ”, “tôi phải hành động như vậy vì con cái”, “mình phải nói như vậy vì sếp bắt buộc”…
Xin thưa với các bạn, rằng bất kỳ lúc nào, chúng ta cũng đã có sẵn hai lựa chọn: làm hoặc không làm.
Cho dù người ta có dí súng vào đầu bạn, thì bạn vẫn có quyền lựa chọn làm hoặc không làm. Điều khiến bạn lựa chọn, là bạn nên hy sinh cái gì thôi. Cho nên trong lúc bạn lựa chọn nên hy sinh cái gì vì chính bạn, thì từ phải không bao giờ còn tồn tại nữa. Hãy bớt nói phải!
Đừng nhầm lẫn giữa sĩ diện và tự trọng. Sĩ diện nghĩa là quan tâm tới hình ảnh của mình trong mắt mọi người, tự trọng nghĩa là quan tâm tới giá trị của bản thân.
Người sĩ diện làm vì muốn mọi người nghĩ tốt về mình. Người tự trọng làm vì muốn giữ giá trị do họ tự nhận ra.
Đương nhiên chúng ta không thể sống mà không hề quan tâm đến mọi người xung quanh, nhưng người tự trọng có một màng lọc giá trị từ bên trong, còn người sĩ diện thì chỉ có hình ảnh ở bên ngoài. Người có sĩ diện cao thường có tự trọng thấp, và ngược lại. Vấn đề là, những người sĩ diện lại rất hay nghĩ rằng mình có tự trọng cao.
Cho dù bạn có nhận ra hay không, thì cái miệng của bạn là một loại vũ khí.
Không phải mang tính cường điệu, nó thật sự là một loại vũ khí. Thậm chí có thể gây sát thương trầm trọng hơn và đau đớn hơn.
Chính vì vậy, hãy sử dụng cái miệng của bạn một cách cẩn thận.
Đợt trước, Chó Sói đã có bài viết về cách xây dựng mối quan hệ với cấp trên, và một trong những điều kiện quan trọng được nêu, đó là: “Nếu bạn chưa làm gì khiến Sếp khó chịu, căm ghét bạn…”. Đợt này, chúng ta sẽ tiếp tục chủ đề quan hệ với cấp trên, và vấn đề nổi cộm hôm nay, đó là: Làm gì khi Sếp ghét bạn?
Thật ra, nếu bạn có cảm giác rằng Sếp ghét bạn, và nếu cảm giác của bạn là đúng, thì xin chúc mừng: Việc giữ bạn ở lại làm việc, chứng tỏ Sếp chưa kiếm được ai “ưu tú” hơn bạn.
Tuy nhiên, dù có chút đáng-mừng, thì khả năng xuất hiện nhân vật ưu tú ấy là rất khả thi. Cho nên, trong khoảng thời gian còn lại, nếu bạn vẫn muốn tiếp tục ở lại công ty, đây là một số hướng dẫn cho bạn:
- Đừng ghét ngược lại sếp: Bạn biết đấy, một bên ghét là đã đủ phức tạp tình hình rồi.
- Đặt một cuộc hẹn đối thoại: Hãy mở đầu một cách thẳng thắn, theo kiểu: “Dù không biết mình có có đang nghĩ đúng không, nhưng em có cảm giác Sếp không thích em, nên em muốn gặp Sếp để hỏi chuyện. Không biết em đã làm gì khiến Sếp cảm thấy không thoải mái ạ?”
Sau câu hỏi này, có hai việc sẽ xảy ra:
Một là, Sếp sẽ chối, theo kiểu: “Không hề, anh không có ác cảm gì với em cả. Chỉ là hiểu lầm thôi!”. Lúc này, bạn hãy nói cụ thể những tình huống khiến bạn có cảm giác sếp khó chịu với bạn, và nhờ Sếp giải thích rõ thêm về những tình huống đó, vì sếp đã nói là “hiểu lầm” còn gì. Sau khi hết hiểu-lầm, nếu bạn cảm thấy có thể tin tưởng được câu trả lời của Sếp, hãy coi đây như một buổi hướng dẫn/tư vấn nghề nghiệp, và áp dụng “3 cách xây dựng quan hệ với cấp trên” để cải thiện tình hình.
Khoảng 80% trường hợp, Sếp sẽ chối như trên, cho dù Sếp có thật sự ghét bạn hay không. Nhưng không sao, nếu bạn không ghét ngược lại Sếp, thì chỉ cần bạn đủ mặt-dày để tiếp tục xây dựng mối quan hệ với Sếp, không có vấn đề gì xảy ra.
Hai là, Sếp không chối, mà thừa nhận luôn: “Anh không ưa nổi em, nhưng em đang được giữ lại vì chất lượng công việc”. Lúc này, xin chúc mừng bạn. Nếu Sếp nào nói với bạn như vầy, đây là những người Sếp trung thực và cứng rắn. Họ không sợ bạn nghỉ việc, nhưng cũng đủ thông minh để không đuổi việc bạn một cách không cần thiết, chỉ vì người ta ghét bạn. Lúc này, Chó Sói nghĩ bạn càng nên ở lại. Tương tự như ở trên, bạn hãy hỏi Sếp lý do Sếp không ưa nổi bạn, và thử xem bạn có thể cải thiện điều gì.
- Tất nhiên, có những điều không thể cải thiện: Ví dụ như bạn có ngoại hình giống người yêu cũ từng bỏ Sếp chẳng hạn, thì Sếp có thể ghét bạn bất chấp nỗ lực hàn gắn. Tuy nhiên, hãy tranh thủ hàn gắn. Suy cho cùng, sau khi bạn đã nỗ lực hết sức rồi, thì việc Sếp có ghét bạn hay không sẽ không còn ý nghĩa nữa. Chỉ cần đối thoại rõ ràng, thì bạn có thể lựa chọn ra đi bất kỳ lúc nào, và không có gì để uất ức, hoặc nuối tiếc.
Nhưng Chó Sói biết, có một cách dễ hơn và được nhiều nhân viên áp dụng hơn, đó là nếu Sếp ghét ta thì ta sẽ tụ tập đồng nghiệp nói xấu Sếp, thêu dệt thêm nhiều câu chuyện không đúng, hoặc mấy nhận xét bất chấp, kiểu như: “Do bả ế chồng nên ghét mình, vì mình có chồng đẹp trai(!)” chẳng hạn. Chó Sói không thể ép bạn làm gì, nhưng Chó Sói biết, rằng cách dễ này chưa bao giờ là cách tốt nhất cả.
Cách tốt nhất, luôn cần một chút can đảm. Can đảm như việc nói chuyện với Sếp một cách rõ ràng. Chó Sói hy vọng bạn làm theo cách khó, bởi vì nếu bạn làm được, thì cho dù Sếp có ghét bạn, Sếp cũng sẽ đồng thời phải tôn trọng bạn, tôn trọng sự dám khác biệt.