Category

Chương đặc biệt

Category

Hãy cẩn thận khi can thiệp vào cuộc đời của người khác, bất chấp việc bạn tin rằng mình đang làm những điều tốt đẹp!

Nhưng đặc biệt khi bạn dự định dùng niềm tin của mình để gây tổn hại cho người khác, dù họ có biết sự hiện diện của bạn hay không, chắc chắn trong phần lớn thời gian đó không phải là “phúc phận” gì rồi!

Và nếu bạn đã tạo “nghiệp”, thì phải trả giá. Nghiệp khác với bài học. Phạm lỗi lần đầu thường là bài học cảnh tỉnh, nhưng sau đó vẫn quyết tâm không thay đổi gì mà không có căn cứ rõ ràng thì chỉ tạo “nghiệp” thêm cho mình.

Chó Sói hay xài từ “nghiệp” theo cả hai nghĩa. Nếu bạn làm sai thì sẽ phải “trả nghiệp”, nếu bạn bạn làm đúng thì sẽ được “hưởng nghiệp”. Việc trả nghiệp và hưởng nghiệp không cộng chung để chia trung bình! Sẽ rất kì-lạ khi bạn nghĩ rằng: “Nếu em hại 99 người thì em chỉ cần cứu 100 người, như vậy em sẽ dư phần phước của một người!”.

Thậm chí tệ hơn, bạn nghĩ rằng chỉ cần kê lại bàn ghế, để thêm chậu bông, đổi đầu giường, thay màu rèm cửa, hoặc thỉnh bùa hộ mệnh…là có thể giúp bạn khỏi phải trả “nghiệp” do bạn gây ra! [Hoặc ngược lại, thì bạn sẽ mất hết phần “phước” bạn được hưởng chỉ vì cửa nhà bạn không đúng hướng!].

Nghĩ như vậy, thật hết sức khinh thường vũ trụ, hay thế lực siêu nhiên nào đó mà bạn tôn thờ!

Để Chó Sói nói rõ hơn một chút, “vì mình tin như vậy” hay “vì mình có cảm giác vậy” hay “vì ai đó nói vậy”… là những kiểu căn cứ không rõ ràng cho niềm tin của mình. Đây cũng là thứ dễ gây tổn hại cho người khác nhất.

Nếu không có căn cứ cụ thể nào, đừng khuyên bảo hay tư vấn gì cho người khác. Bạn chỉ cần dùng niềm tin của bản thân để sống tốt phần đời [còn lại] của mình.

Sống tốt phần đời của mình là quá đủ rồi, không cần phải tranh thủ “tạo phước phần” thêm! Nếu bạn vẫn [cố tình] chưa hiểu, thì để Chó Sói cho bạn một câu hỏi: “Nếu bạn đã sống đủ tốt, và không có gì phải hối hận, thì “tạo phước phần” thêm để làm gì, nếu không phải là để lấp đầy lòng tham của bạn?”

Vũ trụ, hay bất kì thế lực siêu nhiên nào đó mà bạn tin, nên cho bạn phước phần này bởi vì bạn tham?

#camnangchosoi #kinhnghiemcuocsong #niemtin

Bất kể bạn tin tưởng vào điều gì, hay vào một thế lực siêu nhiên nào, dù bạn đang theo tôn giáo, hay không theo bất kì một tôn giáo nào, hãy nhớ rằng: bạn không được dùng niềm tin của bản thân mình để gây tổn hại hay can thiệp vào cuộc đời của một người khác.

Không phải lúc nào bạn nghĩ rằng bạn đang “tạo phúc”, thì cũng là tạo phúc, mà có khi là đang “tạo nghiệp”.

Ví dụ: Một người lười biếng không làm gì nên nghèo khó, nhưng lại có những người khác suốt ngày tới từ-thiện cho tiền, thì họ chỉ càng ngày càng lười!

Nên từ thiện, thì cũng phải cân nhắc, chứ không càng làm nhiều “nghiệp” càng chất chồng!

Hay như hôm nay Chó Sói tình cờ bị ép-buộc (vì chưa đi nơi khác được) phải để vào tai lời khuyên của một người-chị-giàu-có-lão-làng cho cậu em trẻ-tuổi-gặp-khó-khăn nào , rằng: “Em gặp khó khăn sụp đổ là do vợ em đã sinh ra đứa con “khắc tuổi” vợ chồng em. Em phải cho nó đi khỏi nhà để người khác nuôi, ai nuôi cũng được, như gửi ông bà nuôi, thì sự nghiệp tiền tài của em mới phất lên được. Hãy tin chị!”

Thiệt hết sức phiền với chị và những người tin chị.

Kể cả khi bạn có năng lực giúp cải thiện số phận của người khác, nó cũng không nên được dùng một cách tuỳ tiện, thiếu hiểu biết như vậy. Những người có năng lực thực sự, thường che giấu nó nhiều hơn là suốt ngày đi phô trương. Bởi vì họ hiểu: mỗi một lần can thiệp vào cuộc sống của người khác, họ đều có giá phải trả. Cho dù họ giúp người, nó cũng có giá tương ứng. Họ không dùng nó một cách tuỳ tiện, gặp ai cũng giúp bất chấp lý do!

Nêu nếu bạn gặp những người tuỳ tiện và bất chấp, thì đa phần họ không thực sự có năng lực cải-thiện-số-phận đó!

#camnangchosoi #kinhnghiemcuocsong #niemtin

 [Nhân những sự “drama”…]

Lớn rồi, nói chuyện được thì nói, không nói được thì đi chỗ khác.

Lớn rồi, nhìn thấy hay thì làm, không thấy hợp ý thì lướt qua.

Khác ý nhau, thích thì phản biện, không thích thì thôi, khác biệt quá thì “block” nhau cho nhanh.

Cứ tránh nhau ra. Vậy là được rồi.

Đừng tự lãnh cho mình nghĩa vụ “khai sáng” người khác. Mà lỡ có tự lãnh nghĩa vụ đó thì cũng không được bất lịch sự với mọi người.

Không ai mượn mình bất lịch sự. Càng không ai rảnh nghe những người bất lịch sự nói chuyện.

Lớn rồi, đúng hay sai đều phải biết lịch sự. Lịch sự với người khác mình rất cần phải học. Bởi đó là kiểu ứng xử trong một thế giới đầy sắc màu.

Đến lịch sự mà còn không làm được, thì tính làm thêm được gì?!

 

 

Thế giới, luôn là một thứ rộng lớn.

Bạn, luôn là một phần nhỏ bé.

Bạn, với quan điểm, suy nghĩ, hành vi, niềm tin, tiêu chuẩn riêng, chỉ nên dùng cho chính mình. Bạn nghĩ bạn giỏi và thành công thế nào không quan trọng, đừng dùng suy nghĩ đó để áp đặt lên cuộc sống của người khác.

Cái này, Chó Sói đã từng nói nhiều lần. Nhưng có nhiều người không hiểu. Vì mượn danh nghĩa “quan tâm”, “đấu tranh cho lẽ phải”.

Đó là “lẽ phải” của bạn thôi!

Nên, nếu muốn can thiệp vào thứ rộng lớn kia, hãy đảm bảo sự hiểu biết về “common sense” của mình đã đủ. Thường, nếu hiểu, bạn sẽ thấy đa phần bạn, và nhiều người khác, không đủ.

Thậm chí không biết nó là cái gì.

Nên, nếu mình yếu kém quá, thì chỉ cần căn cứ vào pháp luật. Điều gì không trái pháp luật, thì để yên cho người khác làm. Bạn thấy cái gì tệ, thì đừng làm. Bạn thấy ai không tốt, thì đừng tiếp cận. Sống yên ổn trong thế giới của bạn, vậy là được rồi.

Đừng can thiệp hay tuỳ ý lên án cuộc sống của người khác. Bạn không phải họ, họ không phải bạn. Không ai cần tuân theo tiêu chuẩn riêng của ai cả. Bạn đúng theo ý bạn, và mọi người cũng đúng theo kiểu riêng của mọi người.

Đừng dài tay nữa. Thế giới tự nhiên có cách cân bằng.