[Bài viết đợt này không liên quan hoàn toàn tới dân công sở, bạn nào thích thì đọc nhé]
Lâu lâu lên mạng, lướt face, thấy nhiều người trẻ (ở đây Chó Sói không chỉ nói về tuổi tác), share hết link này đến link kia, nào là ký tên phản đối dự án này, nào là lên tiếng phản đối điều luật kia, nào là chống đất-nước-nào-đó nọ, vân vân và mây mây. Thấy các bạn share hùng hổ, lên tiếng hùng hồn, nói mình vì-non-sông-Việt-Nam, yêu nước như thế, Chó Sói mừng không kể xiết. Nhưng mừng chẳng được bao lâu.
Có bạn trẻ lên tiếng phản đối dự án nhiệt điện nọ, đùng đùng nói hãy làm phong điện, năng lượng mặt trời. Chó Sói bảo bạn “em đùa đấy à, em có đọc gì về phong điện và năng lượng mặt trời chưa vậy?”. Bởi vì nếu em ấy đọc, thì sẽ biết vì sao đất nước này chưa (không) xài phong điện và năng lượng mặt trời được. Nhưng em ấy chẳng thèm đọc.
Có bạn trẻ lên tiếng phàn nàn về các bản án oan, đùng đùng nói quan tòa này nên xuống chức, quan tòa kia nên xin lỗi. Chó Sói hỏi em “thế chúng ta có bao nhiêu cấp xét xử vậy em?”. Bởi vì nếu em biết, em sẽ hiểu vì sao mức độ sự việc lại trầm trọng như vậy. Nhưng em ấy chẳng thèm đọc.
Có bạn trẻ lên tiếng tẩy chay Trung Quốc, đùng đùng nói căm thù đất nước đó tận xương tủy, vì đầu độc dân tộc nước nhà. Chó Sói hỏi em “Thế vì sao hàng độc hại đó lại xuất hiện ở đất nước này được?”. Bởi nếu em chịu đặt câu hỏi, thì em sẽ hiểu ngay rằng, Hải Quan là người Việt, thương lái nhập hàng độc hại của Trung Quốc về cũng là người Việt, nông dân xài chất tăng trưởng này nọ cũng là người Việt. Nhưng em ấy chẳng chịu hỏi.
Có nhiều bạn trẻ đòi tái cơ cấu bộ máy nhà nước, đùng đùng lên tiếng yêu cầu nhà nước hãy bố trí cơ cấu tiến bộ như Anh, như Mỹ, như Sing. Chó Sói hỏi em “tuyệt vời, thế em có biết tam quyền phân lập là gì không?”. Bởi vì nếu em biết, thì em mới biết cơ cấu cần điều chỉnh như thế nào là phù hợp. Nhưng em không biết.
Vậy, các bạn trẻ ấy đang làm gì?
Đừng hiểu lầm ý Chó Sói, các bạn trẻ ấy có quyền phản đối dự án nhiệt điện, có quyền bàn về cơ cấu, luật pháp, chính trị, có quyền ghét Trung Quốc. Nhưng, trước khi ra quyết định ấy, thì các em cần phải hỏi, cần phải đọc, cần phải biết, nó rốt cuộc là cái gì. Nhưng không. Đa phần các bạn ấy không đọc, mà chỉ share một cái link, rồi xem như mình đã hoàn-thành-nghĩa-vụ-làm-đất-nước-tốt-lên-rồi, vì mình đã lên-tiếng-cho-những-sự-bất-công-rồi. Đây, Chó Sói gọi là yêu-nước-bằng-phím.
Yêu-nước-bằng-phím, nghĩa là không cần đọc, không cần hỏi, không cần kiểm chứng, không cần biết kiến thức gì, chỉ việc đăng status, share link, comment chửi bới.
Có bạn share video, thậm chí còn không mở nó ra để xem. Chỉ bình luận. Rồi đả kích. Rồi châm biếm.
Các bạn ấy, thậm chí cũng không quan tâm gì tới giải pháp, không chịu kiếm thêm bất kỳ một đáp án nào.
Thế nên, chửi bới người khác, đổ lỗi cho giáo dục, công kích chính phủ… thì làm được. Làm trên mạng, hùng hồn và nhanh lắm.
Nhưng lại không làm được một hành động thực tế nào ra hồn, dù chỉ là đọc thêm một chút kiến thức mỗi ngày.
Nên, phố đi bộ về đêm, rác vẫn ngập tràn. Người xả là những bạn trẻ ấy.
Nên, lề đường dẹp đi, vẫn leo lề khi tắc đường. Người leo là những bạn trẻ ấy.
Nên, share link này nọ đi, rồi vẫn không biết chuyện thực tế là gì. Người không biết mà cứ tưởng mình biết, chính là những bạn trẻ ấy.
Nên, Chó Sói viết, để hy vọng, chúng ta bớt đi những hành động yêu-nước-bằng-phím. Hãy làm gì đó, thiết thực hơn, mỗi ngày.